.

Đâu là vai trò của lực lượng hành pháp đối với nạn nhân sống sót thực hiện trình báo y tế hoặc ẩn danh?

Việc trình báo y tế được đưa vào áp dụng tại tiểu bang Colorado vào năm 2008, còn trình báo ẩn danh được áp dụng vào năm 2015. Cả hai hình thức này được thiết kế để giúp nạn nhân sống sót nhận được dịch vụ chăm sóc y tế thiết yếu sau khi bị tấn công tình dục. Chúng cũng cho phép bảo quản bằng chứng và khả năng kết nối nạn nhân sống sót với nguồn lực cộng đồng để hỗ trợ họ hồi phục. Các lựa chọn này bắt nguồn từ sửa đổi Đạo Luật Chống Bạo Lực Đối Với Phụ Nữ (Violence Against Women Act (VAWA)) liên bang năm 2005 và 2013.

Nhiều nạn nhân sống sót đã, và hiện vẫn còn, lưỡng lự trong việc tìm kiếm chăm sóc y tế và/hoặc thu thập bằng chứng thông qua giám định pháp y – y tế do sợ phải trình báo với cơ quan hành pháp và lo lắng về chi phí thực hiệm giám định. Với vai trò là nhân viên hành pháp, điều quan trọng là bạn phải hiểu tại sao cần có những lựa chọn này. Trong khi bạn có thể cảm thấy khó có thể soạn thảo báo cáo hoàn chỉnh vào thời điểm phản hồi thông báo từ bệnh viện, việc cho nạn nhân sống sót lựa chọn lưu giữ bằng chứng và có thêm thời gian để tìm kiếm hỗ trợ và hướng dẫn, trên thực tế, có thể có lợi cho bạn bạn về lâu dài.

Cho nạn nhân sống sót thời gian để chữa lành từ những trải nghiệm đau thương của mình có thể làm tăng khả năng họ sẽ tham gia cuộc điều tra, nếu sau này họ có liên hệ với cơ quan hành pháp. Nạn nhân sống sót tích cực hợp tác có thể giúp ích được rất nhiều cho cuộc điều tra của cơ quan hành pháp. Thời gian cũng cho phép não bộ hồi phục từ tác động của tổn thương tinh thần, vốn có thể làm rối loạn trí nhớ và khiến nạn nhân sống sót khó có thể nhớ lại những gì đã diễn ra.

Nếu bạn là người đầu tiên của cơ quan hành pháp tiếp xúc với nạn nhân sống sót, những gì bạn phản ứng có thể định hình nhận thức của nạn nhân sống sót đó về cơ quan hành pháp và có khả năng thúc đẩy hoặc phá hỏng mong muốn của họ trong việc yêu cầu cơ quan hành pháp thực hiện điều tra. Hãy hiểu được tác động của tổn thương tinh thần, tìm kiếm kiến thức về cơ chế sinh học của tổn thương tinh thần và cách nói chuyện với nạn nhân sống sót về các sự kiện đau thương. Làm được những việc này có thể bảo đảm mối quan hệ nạn nhân sống sót/cơ quan hành pháp được tạo lập trên cơ sở vững chắc. Điều này đặc biệt quan trọng nếu nạn nhân sống sót chọn các lựa chọn trình báo y tế hoặc ẩn danh bởi vì họ vẫn chưa quyết định được cần làm gì hơn nữa. Hãy tạo ấn tượng tích cực, bắt đầu bằng niềm tin, và kiềm chế không đưa ra giả thiết về những gì đã xảy ra đều là những bước quan trọng mà bạn có thể thực hiện để tạo dựng sự tin tưởng với nạn nhân sống sót của nạn tấn công tình dục.